TẦNG THẤP 2

TẦNG THẤP 

(mọi tình tiết trong nội dung điều là hư cấu)  

Phần 2 : Cơ Duyên



Từ nhỏ Hắn đã trải qua những chuyện không mấy bình thường, cũng vì các dư chấn ấy đã in những vết mực và hằn những vết sẹo lớn trong tâm trí của Hắn. Nhiều năm về trước khi còn sống trong khu phòng trọ nằm sâu trong các ngôi mộ Bình Hưng Hòa, lúc đó Hắn chỉ mới là một đứa trẻ tiểu học. Nhưng xung quanh Hắn lại bao gồm tổ hợp những thứ mà loa phường hay gọi là tệ nạn xã hội. Có lần Hắn và mẹ trên đường đi về thì thấy có thằng cha nằm lăn giữa bụi cỏ, miệng ngoác ra với cây kim tiêm còn dính trên tay, ngước cổ nhìn lên là tờ áp phích hãy nói không với ma túy.

Đứa trẻ giống như một trang giấy trắng, những gì nó nghe, thấy, tiếp xúc sẽ hình thành nên một phần tính cách sau này. Những tiếng chửi thề, hơi thở, mùi khắm từ xác chuột chết, và những tấm thân chật vật giữa cái tiết trời oi ả của vùng nhiệt đới đã in sâu và trở thành một phần bên trong Hắn.

Tổ chức xã hội là một chuyện không hề dễ dàng, chỉ có 1% con người trên hành tinh này đủ sức để làm tốt điều đó. Con người là những sinh vật bậc cao, trí não của đa số chúng ta cần phải thực sự bận rộn bởi điều gì đó ngoại trừ ăn, uống, hít thở để sinh tồn. Đó là lý do tại sao chúng ta cần hơn hai mươi năm cuộc đời để đến trường học, tri thức chỉ là thứ phụ, kinh tế và quản lý mới là nguyên nhân chính.

Vậy đối với những kẻ nằm ngoài rìa, những kẻ không nằm trong phạm vi sắp xếp của trật tự đó thì sao?

Đùng! á á á á ! sau tiếng súng là tiếng thét dài, thất thanh cùng những tiếng hô hoán.

“Con bà Bảy chết rồi, thằng Tâm con chị Bảy”.

Bà Bảy không lê nổi chân ra đến nơi. Đó là một ký ức khó quên đối với Hắn. Tâm Xỉa, cái tên mà mọi người trong khu gọi người đang nằm bệt trên vũng máu với một mảng óc văng ra ngoài, cách cửa phòng trọ của Hắn chừng 10m.

Đó là một trong những cái kết có phần hơi bi thảm đối với những kẻ nằm ngoài sự sắp xếp của xã hôi. Không có chiến tranh cho họ nhập ngũ, không đủ điều kiện để đến trường, không có lý tưởng, không có mục đích. Họ sống như những cái xác khô, với một cuộc đời vô vàng khổ sở.

Sau chiến tranh việc tái cơ cấu xã hội sẽ luôn có lợi cho một số và số còn lại sẽ bị tước hết mọi quyền lợi để trở thành tầng lớp bị trị. Chính phủ ở một quốc gia đang phát triển thì không cần quan tâm quá nhiều, chỉ cần một vài khu kinh tế trọng điểm, một vài khu đô thị, những thứ khác chỉ cần không nổi loạn hoặc không có khả năng nổi loạn là được. Tài nguyên thì không thể nổi loạn, thằng Tâm xỉa con bà Bảy cũng vậy.

Đó là câu chuyện nhiều năm về trước, Hắn cũng không còn nhớ rõ nguyên nhân gì mà thằng Tâm xỉa lại tự nổ đầu mình. Trải qua từng ấy năm sống và chứng kiến nhiều việc Hắn nhận thức được nhiều điều và mài giũa cho Hắn nhiều thứ, đặc biệt là sự lì lợm. Nhìn bề ngoài thì Hắn chẳng khác nào một thằng thư sinh, nhưng là loại thư sinh đểu.

Quay trở lại với phi vụ lần này.Sau lần chạm mặt thì bên kia sẽ phải thay đổi phương án mà theo Hắn khả thi nhất là đối phương sẽ chi, không tội gì phải rước thêm rắc rối chỉ vì năm mươi ngàn, một hạt đậu trong mấy ngàn tỷ tham nhũng.

Không lâu sau đó Hán nhận được tin nhắn qua cái sim rác đã gửi số cho đối phương trước đó. Dòng tin nhắn vỏn vẹn:
- Ở đâu? Thế nào?

Hắn bắt đầu lên kế hoạch. Phía Hắn sẽ để hình ảnh của con tin và nhắn địa điểm cho bên kia tới xác nhận. Sau hai giờ bên kia sẽ chuyển tiền lên một khách sạn ít nhất là 3 sao. Hắn đóng giả làm quản lý rapper thuê bốn vệ sĩ bán chuyên có khí giới, cốt là để phòng hờ bên kia không làm ẩu, với giá bốn triệu tiền Việt trên giờ cho bốn người.

Lão xe ôm giả danh tạm gọi là con tin đang ngủ li bì.

Vào đêm hôm qua thằng lì đến phòng trọ của Hắn ở nguyên đêm. Trời sáng, Hắn chờ sẵn, canh lúc con tin vừa bước ra liền nhờ khiên phụ chậu hoa đang chắn trước cổng ra vào. Chỉ chờ có thế thằng Lì lẻn vào trong phòng của con tin đổ một lượng ketamine HCL vào bình nước suối, vào rượu, vào bất kỳ loại chất lỏng nào mà đối phương sẽ nạp vào cơ thể, cốt là để gây mê. Việc đánh thuốc khá rủi ro, vì nếu cho quá liều, con tin có tiền sử bệnh nền, hoặc dị ứng với thuốc thì phi vụ bắt cóc sẽ trở thành án mạng. Tỷ lệ thành công nằm ở thằng Lì, nó có bằng dược, và được nhà nước cấp bằng sau khi hoàn thành ba năm tào đạo trong chuyên án ma túy của bộ công an. Bằng của thằng Lì là tiền án, ba năm đào tạo trong trại giam. Tóm lại với hiểu biết của thằng Lì về thuốc thì tỷ lệ thành công là khả quan.

Vào giữa đêm thằng Lì cùng 2 cộng sự hành động, lúc sáng khi đánh thuốc nó cũng làm hư cái nắp đậy cửa để tiện việc lẻn vào. Khi vào tới 2 thằng kia giữ chặt con tin, thằng Lì kiểm tra mạch và hơi thở.
- Vẫn điều đặn, chưa chết.
Thằng Lì nói và ra hiệu
- Tụi mày trói lại rồi mang ra xe, xong chuyện là có tiền.

Nhận xét

Đăng nhận xét